Lời nguyền cho Thất sát: cả đời sẽ một lần thất bại, gãy đổ

Lời nguyền về thất sát tinh

Cổ nhân nói: Thất sát, Phá quân là tiện mệnh.

Thực tế loại thuyết pháp này quá “phiến diện”, nhưng cũng gợi ý một chút tin tức.

Nếu nói thất sát, phá quân là tiện, vậy tiện ở đâu?

Nay Tiềm Long tôi sẽ nói rõ cái “tiện” trong bài viết lời nguyền cho Thất sát!

Lời nguyền cho Thất sát

Độc giả ngàn vạn lần không nên cho rằng “Tiện” là “Nghèo hèn”, bần cùng tiện là hai chuyện khác nhau.

Bài viết này không phải để thảo luận về Phá quân, cho nên không bàn nhiều.

Sau nhiều năm nghiệm lý tôi rút ra được một điều: biến cố của Thất sát là khi đang ở sườn dốc sự nghiệp thì thường té ngã.

Điều này không khó lý giải, tiền đồ tương lai nhìn như có vẻ tốt đấy, có vẻ bằng phẳng, rất ổn, nhưng khi đi tới phía trước, đột nhiên xuất hiện một cái vách núi dựng đứng.

Bản thân cố leo qua thử thách đó, rồi chính thức ngã xuống từ đây, từ trong mây té xuống dưới bùn đất, rơi rất thảm.

Biểu hiện ở thực tế, tác giả gặp không ít người mệnh này, tám chín phần mười, cách cục không quá kém, lúc ban đầu gặp khó khăn, đều rất lợi hại, kiên trì, dẻo dai, có đầu óc, có cái nhìn đại cục, có lực hành động, có nhiều phẩm chất để thành công.

Cho nên rất nhiều người mệnh thất sát, sẽ trong một hai năm ngắn ngủi cấp tốc quật khởi.

Bi kịch cũng thường bắt đầu từ đây!

Cơ hồ mỗi lần xem người có mệnh Thất sát, Tiềm Long tôi chính là muốn tận tình khuyên một câu, “cần cẩn trọng”, ngàn vạn lần không nên cho rằng đây là đại vận tốt mà đắc ý chủ quan, rồi mạo hiểm.

Lão thiên đã bố trí lời nguyền cho thất sát, đại khái thường là tại thời điểm các ngươi đắc ý nhất mà đánh một đòn thật mạnh, trực tiếp đánh rớt thì không nói, lại làm xương cốt đứt gãy hoàn toàn, nguyên khí đại thương, từ đây không gượng dậy nổi, quãng đời còn lại chỉ để trả nợ.

Nói người Tử vi phúc dày, không phải nói mạng của bọn họ tốt, mà là nói trong vận tốt, xấu, bọn hắn đều có thể hưởng thụ, dù nhân sinh chập trùng mà sau đó vẫn có thể giữ được tâm thái bình tĩnh.

Mà thất sát thì sao?

Có thể chịu được sự đau khổ cùng khó khăn của nhân sinh, lại không giữ được đại phú đại quý.

Khi có thành tựu nhất định, đạt tới phạm vi kiến thức nhất định, thường quên hết tất cả, bắt đầu tự phụ, không vừa lòng ngay lập tức, có voi đòi tiên, muốn “Kiếm càng lớn”, muốn “Kiếm càng nhanh”, muốn “Mù quáng khuếch trương đại quy mô”, muốn “Tăng lớn đòn bẩy”…

Liều một phen, được ăn cả ngã về không

Hậu quả chính là, bởi vì mù quáng, bởi vì mất lý trí, bởi vì quá tự phụ, bởi vì lá gan quá lớn mà mạo hiểm, gia tăng đòn bẩy, dùng hết tiền mặt thậm chí vay nợ để khuếch trương, kết quả là gặp ngay vận bạo phá, một khi táng gia bại sản, nhân sinh phấn đấu trở về không, thê thảm không thể tả siết.

Tại đỉnh cao sự nghiếp bất ngờ rớt xuống chính là kịch bản mà lão thiên viết riêng cho Thất sát.

Tạo hóa trêu ngươi

Tác giả gặp không ít lão bản làm kinh tế rất tốt đấy, người đã tuổi trung niên, trước đầu cơ cổ phiếu, sau cảm thấy cổ phiếu tăng giá quá chậm, thế là gia tăng đòn bẩy, chỉ một năm thua mất 70 tỷ, phải bán cả nhà mày để trả nợ mà vẫn thiếu.

Lại có một người bạn là nhân vật cực thông minh. Đang ở thời kì đỉnh cao, tự nhiên vẫn không cảm thấy thỏa mãn, trời xui đất khiến thế nào dính đến cờ bạc trực tuyến, không tới ba năm tài sản trở về không, hôn nhân cũng đang ở tình trạng báo động đỏ.

Ôi ngày huy hoàng đó nay còn đâu? Cái cảnh phải hạ mình chạy vạy, vay mượn khắp nơi để trả nợ, xấu hơn nữa thì mang chỗ tiền đi vay này quay lại gỡ gạc, cuối cùng thua lại càng thêm thua, con người lúc này vô cùng bệ rạc, phải chốn lui chốn lủi trốn nợ, “tiện” của Thất sát chính là ở chỗ này!

Dạng cố sự kiểu này thật sự nhiều lắm

Người Thất sát thủ mệnh chưa bao giờ thiếu lòng cầu may.

Khi bọn hắn buông lỏng cảnh giác là lúc nguy hiểm liền hoá trang lên sân khấu.

Tác giả cũng từng thức tỉnh một vị bằng hữu khi đang cùng hắn hùn vốn làm chút chuyện, là buôn bán đứng đắn.

Nhưng hắn lại làm giàu một cách ám muội, bình thường thường mưu cầu danh lợi theo con đường bất chính.

Hắn tự nhận là ai cũng không lừa được mình, chỉ có mình đi lừa người ta.

Mẫu người này chỉ cần trót lọt, thành công ở những thương vụ đầu, thì sẽ lới lỏng cảnh giác, bởi vì “cảm giác thành công” kiểu này phù hợp với mong muốn của bọn hắn, về sau sẽ đương nhiên cho rằng sự việc hoàn toàn có thể do bản thân thao túng, điều khiển.

Độc giả không cảm thấy kỳ quái sao?

Trong lịch sử gian thần nịnh thần nhiều như vậy, mà lại chúng ta có thể liếc mắt liền nhìn ra ai là gian thần ai là nịnh thần, vậy hoàng đế đều là người ngu hay sao?

Nói toạc ra gian thần nịnh thần căn bản là một ngụy đề, điểm mấu chốt chính là ở chỗ: hoàng đế tâm không muốn vạch trần, không phải thần gian, là hoàng đế gian, chỉ là trong quan hệ thần tử, hoàng đế phạm sai lầm thì không được nói, chỉ có thể nói thần gian, sự tự phụ của hoàng đế mới là nguyên nhân tạo điều kiện cho gian thần sinh sôi. Trong lịch sử không có thái kinh, cũng sẽ xuất hiện lý kinh; không có đại thái giám lưu cẩn, cũng sẽ xuất hiện đại thái giám vương cẩn.

Môi trường thuận tiện luôn tạo điều kiện để con người ta tiến tới mà không một chút cảnh giác!

Quay lại chuyện cũ, hắn cho rằng nếu không làm những chuyện kia, thì không thế nào có được hào quang, hắn không làm, cũng nhất định có người khác đi làm, bọn hắn chính là tìm kẽ hở để “đi vào”.

Nhưng tác giả cũng khuyên hắn rằng làm gì cũng phải chừa cho mình một đường lui, một lối thoát, không tổn thương gốc rễ. Tựa như nói ta thất sát tâm ngoan, nhưng không được ác (thủ lạt). Cuối cùng tác giả cũng không đoạt đi hy vọng của bọn hắn. Đổi lại người khác, sợ là không dám nói như vậy.

Thực tế mẫu người này dễ dàng tin tưởng thần thoại “Phất nhanh” cùng lợi nhuận phi lý.

Một khi tin tưởng chính là tin tưởng không một chút nghi ngờ, “tất tay” toàn bộ vốn liếng, tài sản.

Những người này, có thành tựu sự nghiệp của một lão bản, cũng có thể là giáo sư, cán bộ về hưu kỳ cựu.

Chỉ là bình thường chúng ta không thể hiểu được: “Vì cái gì những người có văn hóa, có trí thông minh này lại tin tưởng, mắc mưu đơn giản như vậy?”. Cũng có thể là do lòng tham được khơi dậy bởi Tham Lang, cũng có thể là tâm thái “thà làm ngọc nát còn hơn ngói lành”, muốn phong quang vô hạn của Phá Quân trong tam hợp.

Bài học rút ra là gì?

Con người, vĩnh viễn không thể tự phụ.

Bằng cấp, địa vị xã hội, đã có thành tựu, đều không thể đại biểu các ngươi không có gì là không biết.

Càng là thiên tài, càng dễ dàng bị người khác thu hoạch duy nhất một lần.

Cẩn thận mới có thể đi được đường dài!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *